Cuốn sách đó mang danh: “Bản Đồ Về Ý Thức” – nguyên tác bởi David R.
Tâm–thư gửi quý hữu – về một pho sách khai–tâm, soi sáng đạo sống giữa cõi nhiễu–nhương
Sài Gòn, hạ tuần tháng 6 năm 2025
Tâm–thư gửi quý hữu – về một pho sách khai–tâm, soi sáng đạo sống giữa cõi nhiễu–nhương
Thưa chư vị bằng–hữu,
Có những bản–đồ để dẫn ta ra biển lớn.
Có những bản–đồ để đưa người vào cõi thiền.
Nhưng có một bản–đồ không dẫn ai đi đâu cả, mà lặng lẽ chiếu rọi vào bên trong cõi tâm–thức – gọi tên từng tầng năng–lượng, từng nấc thức–tỉnh mà mỗi người có thể bước qua trong cuộc sống hữu hạn này.
Cuốn sách đó mang danh: “Bản Đồ Về Ý Thức” – nguyên tác bởi David R. Hawkins, y–sĩ, triết–nhân, và nhà nghiên cứu về bản–thể học.
Bản dịch Việt ngắn gọn, súc tích – nhưng sâu như giếng cổ. Qua xin được chia–sẻ vài điều tâm–đắc, không phải để “quảng–cáo” sách, mà là để mời gọi quý hữu đọc – và tịnh–tâm cùng đọc.
1. Hành–trình khởi phát từ một cơn đại–bệnh
David Hawkins từng là giám–đốc bệnh–viện, học vị cao, danh tiếng đủ đầy. Nhưng rồi một cơn bệnh bất–ngờ kéo ông đến bờ vực tử–sinh. Trong những ngày tưởng–như–cuối ấy, ông không vùng–vẫy, cũng chẳng oán–trách. Ông buông bỏ mọi thứ – kể cả bản–ngã.
Chính trong trạng–thái buông–xả toàn–diện ấy, ông khai mở được một tầng–nhận–thức mới, nơi mà năng–lượng không còn bị dẫn dắt bởi bản–ngã cá–nhân, mà bởi từ–trường của chánh–niệm và từ–bi.
2. Cấu–trúc “Bản–đồ Ý–thức” – từ địa ngục của nhục–cảm đến thiên–đàng của giác–ngộ
Ông xác lập một hệ–thống gồm 17 tầng ý–thức, bắt đầu từ nhục–cảm, tội–trạng, sầu–bi, đi qua tham–cầu, sân–giận, kiêu–mạn, lên đến can–trường, lý–trí, bình–an, và đỉnh cao là khai–sáng.
Mỗi tầng mang một trường năng–lượng riêng biệt – được đo đạc bằng phương–pháp phản–ứng cơ–năng – và ứng vào từng trạng–thái sống, từ cá–nhân đến tập–thể.

Sách Bản Đồ Về Ý Thức
Sách Bản Đồ Về Ý Thức - Giải Mã Trường Năng Lượng Khai Phá Sức Mạnh Phi Thường Trong Con Người Bạn
Chẳng hạn:
– Người ở tầng sợ–hãi sẽ luôn thấy đe–dọa, né–tránh thay vì hành–động.
– Người ở tầng can–trường biết rõ nỗi sợ, nhưng dám bước tới.
– Người ở tầng tình–thương không còn cần chứng–minh gì cả – vì bản–thân đã là trường lực chữa–lành cho người khác.
3. Ứng–dụng cho đời sống – và cho người giữ–quán
Thưa quý hữu,
Ta sống giữa một thời đại mà năng–lượng tiêu–cực tràn lan: thị–phi, so–bì, tranh–đoạt. Những người giữ–quán, làm nghề, như qua và các huynh–đệ, luôn đứng giữa làn–ranh mong–manh giữa phục–vụ chân–thành và áp–lực sinh–tồn.
Cuốn sách không đưa ra giải–pháp kinh–doanh. Nhưng nếu ta đọc kỹ – sẽ thấy nó như tấm gương soi lại cõi tâm, giúp ta biết mình đang vận–hành ở tầng nào:
– Pha một ly cà–phê với tâm nóng–giận thì hương vị sao an.
– Bán một món hàng với ý tham–cầu thì năng–lượng sao bền.
– Nhưng nếu giữ được một lòng tĩnh–tại – yên–nhẫn – trung–dung thì ngay cả quán nhỏ cũng có thể thành nơi người khác muốn quay về.
4. Hành–trình không dành cho người vội
Cuốn sách không dễ đọc – vì nó không tâng bốc bản–ngã. Nhưng nếu đọc bằng tâm–thức cầu–học, người đọc sẽ nhận ra:
– Mọi sự kiện trong đời không đến để làm ta khổ, mà để cho thấy ta đang ở tầng nào.
– Mỗi lần bị xúc–phạm, tổn–thương, hiểu–lầm – là một cơ–hội để nâng cấp từ–trường bên trong.
– Và không ai cứu ta – ngoài chính ta, với sự chân–thật, nhẫn–nại, và giới–luật nội–tâm.
Kết lời
Tôi không khuyên ai tin – vì lòng tin phải do mỗi người tự mở.
Tôi chỉ xin được trân–trọng giới–thiệu, như một người từng đọc – từng áp–dụng – từng chuyển hóa.
Giữa một thế giới nhiễu–nhương, nếu không có bản–đồ nội–tâm, ta dễ lạc.
Nếu quý hữu muốn tìm đường, hãy bắt đầu từ chính mình.
“Không ai có thể dẫn ai ra khỏi bóng tối – nếu người ấy không chịu thắp lên đèn bên trong.”
Thân mến
Trần–Bảo–Cường
– Người giữ–quán – giữ–nghề – giữ–đạo–tĩnh giữa trăm ngả lạc–hướng. –